阅读:1283
Đến bây giờ, hình như em cũng đã quen một mình
现在,我已经习惯一个人了
Cứ như vậy, dù không cần ai nữa
就这样,不再需要任何人
Có đôi lần, vài ba người hỏi thấy cô đơn không?
有时,有人问我孤独吗?
Em mỉm cười, nó thành một thói quen.
我微微笑,这已经成为一种习惯
Phải tập quen khi những ký ức đó cứ ùa về trong đêm
我们要习惯记忆在夜里不断翻涌
Đôi lần quên, ngỡ anh vẫn kề bên
有时我会忘记,以为你还在我身边
Rồi tự nhiên nước mắt cứ rớt xuống, đau buốt tận con tim
然后突然泪流满面,伤心欲绝
Em chỉ muốn đến nơi đâu thật xa
我只是想去一个很远的地方
Để lặng yên nghe tiếng sóng vỗ, để ngắm bình minh lên
静静地听海浪声,看日出
Để được khóc, thả trôi vào con sóng
哭泣,随波流浪
Chợt nhận ra em quá yếu đuối
突然发现自己太软弱了
Sao cứ phải tiếc nuối, để niềm vui dần tan theo tiếng cười.
何必去后悔,让欢乐随着笑声渐渐消逝
版权©跟青娥学越南语